�?êm con cựa mình khóc mớ, tôi vỗ v�? cho con giấc ngủ yên. Trong ánh sáng l�? m�? của chiếc đèn ngủ, tôi ngắm mãi gương mặt thiên thần bé nh�?. Một ý nghĩ chợt đến: mỗi ngư�?i chỉ nhận ra được tình mẹ khi đã làm mẹ, hoặc khi mẹ tuổi già hay đã không còn.
Ngày tôi cảm nhận và thấm thía bài hát L�?i ru cho con của Xuân Phương là khi mẹ tôi ngã bệnh, để chợt nhận ra bao nhiêu năm tôi đã sống quá vô tư, chỉ tìm v�? bên mẹ mỗi khi cần... trút hết sang mẹ những nỗi muộn phi�?n, vô tình "quên" không h�? nhìn thấy dấu th�?i gian trên gương mặt mẹ tăng theo những nỗi buồn, những không may của mỗi đứa con. Khi mẹ ngã bệnh, tôi mới chợt nhận ra mẹ cũng yếu đuối biết bao, cũng nh�? bé biết bao mà sao bao nhiêu năm rồi tôi chỉ thấy ở mẹ một sự cứng c�?i chở che!
Buổi còn mẹ thì những đứa con thư�?ng tìm v�?, nhà mẹ luôn đầy ắp tiếng cư�?i mỗi ngày chủ nhật, dịp lễ tết. Những lúc ấy ánh mắt mẹ vui hơn. Mẹ ngồi im lặng nghe những đứa con tranh luận, mẹ quay đi giấu nụ cư�?i hạnh phúc, giấu gi�?t nước mắt vui sướng rưng rưng trên đôi mắt m�? phủ lớp th�?i gian. Rồi chúng con ra đi, để mẹ ở lại với những tháng ngày dõi mắt theo mỗi phương tr�?i những đứa con mình đang sống, để rồi ch�? đợi ngày chúng sắp quay v�?, tim mẹ rộn ràng hơn, mắt ngóng ra ngõ luôn...
Th�?i gian trôi qua đi thật mau, “bóng dáng mẹ đã phôi pha theo tháng ngày�? và gi�? mỗi đứa mỗi phương, “bao nhiêu gi�?t yêu thương đã chia hết rồi�?. Biết làm sao nói hết những gì quá to tát, quá thiêng liêng trong tiếng mẹ.
Theo: VnHue
|
LỜI RU CHO CON
Nhạc: Xuân Phương - Thơ: Ki�?u Anh
Ngồi nghe biển hát rì rào
Như l�?i ru từ thuở ấu thơ
Nghe l�?i mẹ hát mơ màng con say...
Dòng đ�?i đã cuốn xa vòng tay mẹ!
Bao nhiêu đắng cay, đắng cay u buồn
L�?i ru của mẹ vẫn thắm đượm tình yêu thương.
L�?i ru còn đó vang v�?ng bốn b�?
Nơi tim con, l�?i ru mãi ghi nhớ âm thầm
Th�?i gian trôi qua thật mau
Bóng dáng mẹ đã phôi pha theo tháng ngày...
Và gi�? mỗi đứa một phương
Bao nhiêu gi�?t yêu thương đã chia hết rồi
L�?i ru xa rồi giấc mơ thơ ấu...
Vẫn mong cho con, ấm êm một đ�?i
Hạnh phúc khi con cư�?i
Yên lòng khi thấy con vui
Mẹ đã nâng con dậy, khi con ngã trên đư�?ng đ�?i
Dù cho nắng đã phai tàn
Dù cho tóc đã pha màu buồn
Cho dù mắt nhắm tay buông
Dành cho con hết m�?i nguồn yêu thương...
|