Tôi sinh ra và lớn lên ở miền Trung, nơi phải chịu nhiều thiên tai nhất của đất nước. Quê tôi nghèo lắm, cuộc sống khắc nghiệt quanh năm chỉ có cát bụi và gió Lào. Nhưng bù lại người dân quê tôi hiền hòa, thắt chặt tình nghĩa làng xóm trong những lúc tối lửa tắt đèn. Tuổi thơ tôi cũng in đậm với bao nhiêu kỷ niệm đẹp. Chiều nay lòng chợt buồn khi nghe bài hát Thương về miền Trung của nhạc sĩ Minh Kỳ do ca sĩ Quang Linh hát.
Mở đầu bài hát, bằng một lối viết khá độc đáo, tác giả viết: "Ðã bao lâu rồi không về miền Trung thăm người em. Nắng mưa đêm ngày cách trở giờ xa xôi đôi đường"... Ðã bao lâu rồi nhỉ?! Cũng không rõ nữa, chỉ biết rằng cuộc sống mưu sinh trên đường đời đã khiến cho bao người xa quê, nhớ quê mà phải nén lại.
Xuôi theo dòng nhạc với âm hưởng tựa lời tâm sự, nhạc sĩ Minh Kỳ viết: "...Dẫu xa muôn trùng tôi vẫn còn thương sao là thương. Nhớ ai xuôi thuyền bến Ngự đẹp trăng soi đêm trường. Người ơi! Nếu còn vầng trăng soi dòng Hương. Núi Ngự còn trông theo chiều buông, tôi vẫn còn thương". Thương lắm miền Trung ơi! Nhớ lắm miền Trung ơi. Khi câu hát cất lên, trước mắt tôi miền Trung chợt hiện ra rõ lắm. Ở đó, con người đang cần cù lao động. Ở đó, có đôi lứa yêu nhau, có những dòng sông với con thuyền hò đưa mái đẩy, chở bao khát khao hạnh phúc của tình yêu đôi lứa. Thoảng xa vang vọng câu hò thoắt ẩn, hiện, trong lớp sóng ánh bạc của đêm trăng tròn, hòa lẫn với tiếng chuông chùa từ bi tạo nên âm hưởng rất miền Trung. Phải chăng điều này đã không những khiến nhạc sĩ Minh Kỳ mà cả chúng ta nữa luôn nhớ về miền Trung.
Theo: Báo Thanh Niên
|
THƯƠNG VỀ MIỀN TRUNG
Nhạc và lời: Minh Kỳ
Ai về xứ mộng xứ mơ
Cho tôi gởi một vần thơ tặng nàng
Sông Hương lắm chuyến đò ngang
Chờ anh em nhé đừng sang một mình.
Đã bao lâu rồi không về Miền Trung thăm người em
Nắng mưa đêm ngày cách trở, giờ xa xôi đôi đường
Ngườì hỡi! Có về miền quê hương Thùy Dương
Nước chảy còn vương bao niềm thương, cho nhắn đôi lời.
Dẫu xa muôn trùng tôi vẫn còn thương sao là thương
Nhớ ai xuôi thuyền Bến Ngự đẹp trăng soi đêm trường
Và nhớ tiếng hò ngoài Vân Lâu chiều nao
Ước nguyện đẹp duyên nhau dài lâu
Xa rồi còn đâu.
Em ơi! Chờ anh về
Đừng cho năm tháng xóa mờ thương nhớ
Đêm nao trăng thề, đã vang ước hẹn đẹp lòng người đi.
Em biết chăng em
Đã bao Thu rồi vắng lạnh lòng trai đi ngàn phương
Mỗi khi sớm chiều xóa nhòa hồn hoa nơi phố phường
Người ơi! Nếu còn vầng trăng soi giòng Hương
Núi Ngự còn thông gieo chiều buông
Tôi vẫn còn thương.
|