Lúc đầu nghe bài hát này tôi thấy nó... sao đó nhưng nghe thêm, nghe thêm bỗng nhận ra mình thích và gần với Em và tôi từ lúc nào chẳng rõ, vì bài hát trùng khớp với tình cảnh của vợ chồng tôi, với thứ tình yêu mà chúng tôi đã có suốt 25 năm.
"Em và tôi một đêm trăng sáng, một ngày chi�?u tàn... Em và tôi xa nhau thấy nhớ gần nhau giận h�?n... Em và tôi những tiếng ca vui, những khúc nhạc buồn...". Yêu! Yêu đấy chứ! Rất yêu nữa là khác bởi đã cùng nhau đi suốt ngần ấy tháng, năm. �?ã chia với nhau rất nhi�?u ng�?t ngào và thật đầy những đắng chát. �?ã nồng nàn yêu đương và đã chán nản muốn xa lìa, r�?i b�?. �?ã có biết bao nhiêu là kỷ niệm được chia sớt, biết bao nhiêu đi�?u thiêng liêng và thô thiển được gắn bó với nhau và trên tất cả: Một tổ ấm - Một mái nhà - Một anh và Một tôi.
Là Một mà là Hai. Là chung cận k�? mà riêng v�?i vợi. Bởi nếu như đã có những khoảng th�?i gian cảm nhận ra sự hòa hợp đi đến đỉnh điểm thì cũng có những gi�? phút bắt gặp được sự lẻ riêng đi đến cái mức tận cùng và có nỗi lẻ loi hay cô đơn nào kinh khủng hơn khi ngư�?i ta phải lẻ loi và cô đơn khi có đôi, để thấu nhận thật rõ câu hát này: "Em sao mai đầu non, còn tôi sao hôm mỗi tối... Em xôn xao ni�?m vui còn tôi mênh mang nỗi nhớ...". Nhưng riêng đó để rồi lại lẫn vào chung đó. Hai rồi lại nhập trong Một như sự trớ trêu, trái khoáy vốn có của tình yêu. "... Hay là tôi đang ở trong em đó. Như tim em v�? ngủ trong tim tôi...". Bởi có thể nào khác được. Với nhau - một đ�?i: cưu mang và ràng buộc.
Không hiểu sao câu cuối của bài hát: "...Em và tôi mỗi ngư�?i một nửa cuộc đ�?i..." lại gợi lên trong tôi nhi�?u xúc động đến như vậy. Cái âm "nửa" Thanh Lam ngân hay quá và tôi nghe ra từ đấy những ẩn trắc chẳng phải là một nửa mà là rất vẹn nguyên và đủ đầy.
Theo Thanh Niên
|
EM VÀ TÔI
Nhạc và l�?i: Thanh Tùng
Em và tôi, một đêm trăng sáng,
một ngày chi�?u tàn.
Em - sao mai đầu non
Còn tôi - sao hôm mỗi tối.
Em và tôi, xa nhau thấy nhớ gần nhau giận h�?n
Em và tôi, những tiếng ca vui, những khúc nhạc buồn.
Hát đi em hát lên những l�?i trái tim
�?ể với tiếng ca bỗng như ta gần nhau thêm.
Có tiếng hát ai như cơn gió mát
Gi�?t lệ nào là dòng suối trong veo
Hay là tôi đang ở trong em đó
Như tim em v�? ngủ trong tim tôi
Cách xa đâu là lãng quên
�?ể nhớ thương nhuộm hồng trái tim.
Em và tôi, một ni�?m vui mới đến,
một nỗi buồn xa xôi
Em - xôn xao ni�?m vui
Còn tôi - mênh mang nỗi nhớ
Em và tôi, một bông hoa sắc thắm, một cành khô không chồi.
Em và tôi, mỗi ngư�?i một nửa cuộc đ�?i...
Em và tôi, mỗi ngư�?i một nửa cuộc đ�?i...
|