Vào những năm 1966 - 1967, giữa lúc nhân dân mi�?n Bắc vừa chiến đấu chống chiến tranh phá hoại của địch vừa xây dựng, đồng th�?i hết lòng chi viện cho mi�?n Nam, thì ở làng Hoà Xá, huyện Ứng Hoà, tỉnh Hà Tây có phong trào "Tặng gậy Trư�?ng Sơn" rất có ý nghĩa. Cứ mỗi đợt tiễn tân binh lên đư�?ng nhập ngũ, �?ảng uỷ và Ủy ban Nhân dân xã lại tặng cho mỗi ngư�?i một chiếc gậy.
Vì sao như vậy? Trên đư�?ng vượt Trừng Sơn vào chiến trư�?ng, anh em phải trèo đèo, lội suối, băng rừng, leo dốc, lúc đó rất cần đến chiếc gậy để giúp cho bước chân ngư�?i lính thêm vững vàng. �?i hành quân, trên vai anh em luôn luôn có chiếc ba lô nặng không dưới ba mươi kilôgam, mỗi lẫn nghỉ chân mươi phút, không thể đặt xuống, lúc đó chiếc gậy trử thành giá đỡ ba lô rất thuật tiện cho vai tạm nghỉ. Chiếc gậy còn có nhi�?u công dụng khác nữa và nó trở thành vật bất ly thân của ngư�?i lính Trư�?ng Sơn. Qua bao ngày tháng cùng anh em hành quân trên đư�?ng, chiếc gậy trở nên có màu nâu bóng. Cứ mỗi lần nhìn đến, anh em lại nhớ đến làng xóm quê hương, nhớ l�?i dặn dò nhắn nhủ của ngư�?i thân, nhớ l�?i hứa quyết tâm của mỗi ngư�?i trước khi lên đư�?ng. Khi đến chiến trư�?ng, anh em lại tìm cách gửi gậy trở v�? hậu phương để bày t�? tình cảm luôn hướng v�? quê hương và quyết tâm chiến đấu đến cùng
Năm 1967, nhạc sĩ Phạm Tuyên v�? thăm Hoà Xá đúng vào dịp lễ tặng chiếc gậy mới cho thanh niên lên đư�?ng nhập ngũ và lễ tiếp nhận gậy cũ của con em trong xã từ chiến trư�?ng gửi v�?. Cảm xúc trước việc làm đầy ý nghĩa này, ông đã sáng tác ca khúc Chiếc gậy Trư�?ng Sơn để tặng nhân dân Hoà Xã. Bài hát nói lên sức mạnh diệu kỳ, ý chí kiên cư�?ng của một dân tộc thông qua một vật bình thư�?ng nh�? bé.
|
CHIẾC GẬY TRƯỜNG SƠN
Nhạc và l�?i: Phạm Tuyên
Thanh niên quê tôi làm chiếc gậy hành quên. �?ặt cho tên g�?i là chiếc gậy trư�?ng sơn. Luyện cho đôi chân vượt đư�?ng xa không m�?i, luyện cho tinh thần là chỉ tiến không lui. Gậy trong tay mồ hôi đã bóng, màu gỗ quê hương mang cả mối tình dân. Như nhắn nhủ những ai lên đư�?ng mà l�?i hứa với bao ngư�?i thân. Trư�?ng sơn ơi, nơi núi m�? xa mà ta chưa qua, có suối reo, có gió ngàn cây có dốc cao vực sâu mất lối. mây trắng quyện dưới chân bước bồi hồi, có nắng lửa đốt thiêu vách núi ơ..ơ… trư�?ng sơn ơi. Ta đến bên ngư�?i với gậy quê hương. Trư�?ng sơn ơi, ta đã lên đư�?ng. khi lửa ti�?n phương đang nhắc ta gấp bước đư�?ng xa. Khi thù giặc cướp nước cháy b�?ng trong lòng ta
Thanh niên quê tôi luyện sức thật dẻo dai. Hành quân đêm ngày cùng súng đạn nặng vai ngư�?i thân yêu trao gậy trư�?ng sơn khi lên đư�?ng, cùng sôi trong lòng bao truy�?n thống quê hương. �?ạn bom quân thù đang vấy máu. Gương sáng trung kiên bao liệt sỹ còn đây. Như nhắn nhủ những ai lên đư�?ng mà l�?i hứa sắt son đừng phai. Trư�?ng sơn ơi, cho dẫu hiễm nguy b�?n tâm vững chí trong bước đi nghe tiếng đồng quê, nghe gió reo, b�? tre gốc lúa. Nghe tiếng ngư�?i mến thương vẫn dặn dò:giữ vững truy�?n thống của đất nước ơ..ơ… trư�?ng sơn ơi. Ta đã lên đư�?ng với gậy quê hương. Trư�?ng sơn ơi, chan chứa bao tình. Cho gậy mòn dốc núi vẫn luôn giữ tấm lòng son. Sức trẻ đi cứu nước vững vàng hơn dãy trư�?ng sơn.
|