Tôi thích chi�?u. Với tôi, chi�?u luôn đẹp và rất dễ làm cho lòng mình chùng xuống. �?ã hẳn, mỗi mùa, chi�?u lại khác. Cũng tựa tâm hồn mình vậy. Có khi chao nghiêng, có lúc bình an...
Dấu hiệu của tiết mùa, nghe như rất mơ hồ vào khoảng chuyển giao. Bây gi�? đã cuối thu. Dấu ấn của đông hằn rõ ở khắp nơi và đẹp g�?n gợn lúc chi�?u v�?. Cái đẹp của th�?i tiết, làm mình nôn nao đón nhận những cơn gió mùa đông, lồng lộng và dữ dội. Co ngư�?i trong giá rét và trong tâm hồn dậy lên bao nỗi ni�?m: “Gi�? em mong manh như khói. Gi�? ta nắng đã chi�?u rồi. Tình xưa gi�? như chiếc lá...�?.
Những câu hát trong ca khúc Lãng đãng chi�?u đông Hà Nội của Phú Quang thư�?ng trở lại và khẽ đập lên trái tim tôi, vào những buổi chi�?u như thế. Cho tôi thêm một lần nữa, được sống trở lại những tháng năm xưa tươi đẹp. Với những mùa đông xum vầy. Những chi�?u có đôi trong mật ng�?t hạnh phúc: “Chợt nhớ ngày ấy khi em qua phố một chi�?u. Trao cho ta ấm nụ hôn lạnh và vòng tay khao khát mong manh...�?.
Trong ký ức của Phú Quang, nơi ấy, tất nhiên là Hà Nội, với "tháp cổ mặc trầm". Còn tôi? Dù bao tháng năm đã đi qua, vẫn còn vẹn nguyên hoài niệm v�? một nơi chốn mù xa. Dẫu có muốn quên đi thì ở nơi này vẫn cứ mãi thẫn th�? mỗi khi "Chi�?u nay mình ta lang thang trên phố nhạt nhòa... Chợt chi�?u đông lạnh giá đến bơ vơ...".
Theo: báo Thanh Niên
|
LÃNG �?ÃNG CHIỀU �?ÔNG HÀ NỘI
Nhạc và l�?i: Phú Quang
Chi�?u đông sương giăng phố vắng
hàng cây lặng câm, hát câu mặc trầm
Ta còn ch�? ai, nhạt phai sắc nắng
heo mây tan nhòa, bao giấc mơ xưa
Gi�? em mong manh như khói, gi�? ta nắng đã chi�?u rồi
Tình xưa gi�? như chiếc lá bay đi phương nào, tan tác muôn nơi
Chợt nhớ ngày ấy, khi em qua phố một chi�?u
Trao cho ta ấm nụ hôn dại, và vòng tay khao khát mong manh
Chi�?u nay mình ta lang thang trên phố nhạt nhòa
Sương giăng trắng ni�?m mong ch�?
Chợt chi�?u đông lạnh giá đến bơ vơ
|